Nhớ lắm mùa hè ơi!
Ngoài kia, những "nhạc công" đã tạo nên khúc ca rộn ràng: "Ve... ve... ve... Hè về. Vui... vui... vui... Hè về!".
Một năm có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, nhưng để nhớ nhất với lũ học trò cuối cấp có lã là mùa hè. Một mùa đậm nhớ thương, nhớ tiếng ve như bản hợp xướng phá tan không gian yên lặng giữa trưa hè oi ả, hòa vào trong đó là hương cỏ mật ngọt ngào.
Nhớ thương lắm sắc đỏ rực rỡ của hoa phượng. Không phải bỗng dưng người ta yêu mến gọi loài hoa này là "hoa học trò". Bởi lẽ, hoa phượng gắn liền với mùa thi, gắn với sự xa cách nhưng ấp ủ bao kỷ niệm, ước mơ.
Nhớ thương lắm sắc tím của bằng lăng - một màu tím mộng mơ. Màu tím ẩn trong vòm lá xanh xanh, vươn mình lên để tạo một sức sống. Những bông hoa khoe sắc, hứa hẹn biết bao điều lý thú.
Nhớ thương lắm ánh nắng chói chang trải dài mênh mông, vô tận. Muôn ngàn tia nắng làm cho cuộc đời rạng rỡ hơn, tươi mới hơn. Tia nắng mỏng manh là thế nhưng cũng thật lung linh, huyền ảo, góp phần điểm tô cho cuộc sống thêm tuyệt vời.
Nhớ thương lắm ngọn gió khẽ lùa qua mái tóc. Gió xua đi cái nóng, mang lại cho con người sự mát mẻ, sảng khoái.
Những làn gió làm cây cối rung rinh, đung đưa, tạo nên tiếng xào xạc trong vòm lá.
Nhớ thương lắm những cơn mưa đầu hạ, tạo thành những dòng sông nhỏ để ta cùng bạn gấp thuyền thả những ước mơ... sao mà vui đến thế!
Nhớ thương lắm mùa hè ơi! Mùa hè của bạn, mùa hè của tôi. Ai rồi cũng có những mùa hè ấy trôi qua. Và mùa hè ấy lùi vào quá khứ nhưng nó mãi mãi đọng trong tâm thức chúng ta! Mùa hè tuổi thơ, mùa hè hồn nhiên và trong sáng…
Và bạn ơi! Hãy thử lắng nghe xem, ngoài kia, những "nhạc công" đã tạo nên khúc ca rộn ràng: "Ve... ve... ve... Hè về. Vui... vui... vui... Hè về!".